KHI TÔI VỀ
Khi tôi về, đất mở lòng rộn rả
Cỏ mơn man đan áo khoác bốn mùa
Bình minh hồng, hoàng hôn tím trăng khuya
Có giun dế nỉ non đêm nguyệt tận!
Cỏ mơn man đan áo khoác bốn mùa
Bình minh hồng, hoàng hôn tím trăng khuya
Có giun dế nỉ non đêm nguyệt tận!
Khi tôi về, xin cho tôi hoa trắng
Đừng kệ, kinh, bởi âm điệu u buồn
Đừng điếu văn, nghi thức. . . với khói hương
Đừng nhạc tiễn, chỉ thơ thôi. Quá đủ!
Đừng kệ, kinh, bởi âm điệu u buồn
Đừng điếu văn, nghi thức. . . với khói hương
Đừng nhạc tiễn, chỉ thơ thôi. Quá đủ!
Khi tôi về, dù sao thì cũng đã . . .
Có thương tôi, đừng khóc lóc. . . bi ai
Bên áo quan hãy gầy cuộc tỉnh, say
Cho tôi nhớ thời xưa . . . đời lính trận!
Có thương tôi, đừng khóc lóc. . . bi ai
Bên áo quan hãy gầy cuộc tỉnh, say
Cho tôi nhớ thời xưa . . . đời lính trận!
Khi tôi về, phố làng tôi im vắng
Cửa từng căn lặng lẽ đứng im chào
Những khung buồn trơ trọi dưới trời cao
Những tên họ khắc sâu từng cánh cửa
Những khung buồn trơ trọi dưới trời cao
Những tên họ khắc sâu từng cánh cửa
Khi tôi về, chẳng cần chi bia mộ
Đời bại binh hà tất phải tính danh
Cứ như là . . . chiến sĩ vô danh
Chắc tôi sẽ mỉm cười trong huyệt tối!
Cứ như là . . . chiến sĩ vô danh
Chắc tôi sẽ mỉm cười trong huyệt tối!
Phan Anh Dũng 5/9/2013