Sunday, January 12, 2014

TÌNH XƯA ( Sáng Tác Bởi Lương Thái Thành )




Khi đông đến sao lòng buồn bả
Bởi vì đông,hay bởi vì ta?
Nhớ ai ,đả mấy đông tàng rủ
Muốn quên hoài,sao mải trong tim

Em đi,sao không nói một lời?
Mùi hương vẩn còn trên chăn gối,
Anh nằm đây giữ mải tình nồng
Sợ gió thổi làm bay đi mất.

Ba mươi năm,mới gặp lại em
Nơi đất khách,bất ngờ em hả?
Anh tưởng sẻ không còn gặp nửa?
Sau ngày ta từ giả trường xưa,

Em mừng rở,miệng cười rực sáng
Cả anh luôn,không nói được lời,
Ôm em chặt, ôm mải em thôi
Sợ em mất,như lần trước đó,

Nằm bên em nghe lại chuyền đời
Bao năm ấy,chờ anh không thấy?
Nên em đành về với người ta
Và thời cuộc,trôi nổi xứ người
Đê gặp anh trên đường phố ấy

Mừng mừng,vui vui kể chuyện tình
Nên em hẹn,gặp nhau lần nửa
Một năm,chỉ một tuần là đủ
Và đừng tham lam quá anh ơi
Ta bên nhau,bất chấp cuộc đời?
Để bù lại cho tình trước đó

TLT. 1/14