Sunday, March 17, 2019

Dư âm ngày họp mặt “Gió thời gian – hè kỷ niệm” 40 năm rời trường trung học Hoàng Diệu khóa 71-78


Hai tuần lễ trôi qua nhưng hình như trong mổi người của chúng tôi các Cưụ Học Sinh (CHS) khóa 71-78 vẫn còn vang vọng dư âm của buổi kỷ niệm 40 năm rời trường vào ngày 16/6/2016 vừa qua. Chúng tôi như vẫn còn sống trong cái tuổi 18 ngày nào dù đã trôi qua 4 thập niên.
Trường cũ bạn xưa là những ngôn từ của nhiều bài ca diển tả tâm trạng thương nhớ đến thời học trò cắp sách đến trường của bao nhiêu thế hệ, tuổi học trò hoa mộng ở ngưởng cửa trung học thường được nhắc đến nhiều nhất có lẻ vì khoảng thời gian ấy là lứa tuổi mộng mơ của biết bao nhiêu học trò.
Năm nay khi nhận được cú điện thoại của anh Nguyễn Hồng Chiêu từ Việt Nam mời tôi về tham dự buổi kỷ niệm 40 năm ra trường, thú thật lúc ấy tôi không nghĩ rằng mình sẽ về tham dự vì anh báo cho tôi hay trong thời gian quá ngắn khó có thể thu xếp và đồng thời cũng vì một lý do riêng nên tôi đã từ chối.
Tuy nhiên anh đã thuyết phục đựơc tôi khi tôi biết anh là trửơng nhóm của ban tổ chức và anh Mã Thành Tân phụ trách về tài chánh, thêm vào đó anh đã dời ngày họp mặt với hy vọng tôi có thể về tham dự. Vì vậy dù cho công việc trong sở rất bận rộn, tôi không thể từ chối tấm lòng của anh và đã cố gắng thu xếp công việc để về tham dự.
Từ khi nhận lời trong lòng tôi rất nôn nao, bao nhiêu ký ức của tuổi học trò nơi mái trường Hoàng Diệu chợt ùa về. Tôi thường liên lạc với anh và chia sẽ những kinh nghiệm gặt hái của mình và các khóa khác với hy vọng buổi họp mặt nầy sẽ thành công mỷ mãn, vì đó sẽ là một món quà quý giá gửi đến các bạn và thầy cô sau 40 năm xa cách.
Lúc đầu anh để tên tôi trong ban tổ chức trên thiệp mời và nhờ tôi phát đi trên diển đàn của CHS HD khắp nơi, nhưng tôi đã xin anh lấy tên mình ra, tôi chỉ muốn mình là người đứng sau lưng các bạn và chia sẽ ý kiến riêng với anh . Tôi đã được biết mọi người dù có tên hay không trong ban tổ chức, nhưng ai nấy cũng cố gắng đóng góp một cách nào đó đề buổi họp mặt “phải” thành công.
Góp ý với anh về buổi biểu diển thi hoa hậu áo dài và được chấp nhận, trong lòng tôi rất vui. Mổi khi nghe được thông tin từ các anh chị CHS khắp nơi, tôi đã lo lắng gọi điện báo cho anh mong sao các bạn tham khảo và tổ chức được hoàn thiện hơn.
Khi nghe tôi hỏi về vấn đề kinh phí, qua giọng trình bày của anh trên điện thọai tôi đã hình dung đươc sự đóng góp rất nhiệt tình mà có thể nói là hy sinh của các bạn. Anh bảo: nếu kinh phí sau buồi họp mặt có thiếu thì ban tổ chức sẽ chia nhau đóng góp, câu nói ấy cho thấy được tấm lòng đáng ngưởng mộ của ban tổ chức, may mắn thay sau buổi họp mặt kinh phí tạm gọi là “hơi dư “và được cho vào quỷ giúp đở các bạn cùng khóa có hòan cảnh khó khăn.
Ngoài các bạn cùng khóa thì thân nhân của các bạn cũng đã hỗ trợ rất nhiệt tình cho sự thành công ngày hôm ấy, điển hình là chị Giang (bà xã anh Mã Thành Tân) đã thường xuyên yểm trợ tinh thần và tiếp tế lương thực cho các buổi tập dợt. Bản thảo và dàn dựng chương trình đã được sự đóng góp sửa chửa nhiệt tình nhiều lần của nhiều bạn cùng khóa, dù đến giờ cuối cũng chưa đựơc hoàn chỉnh như ý các bạn mong muốn nhưng đã cho thấy tinh thần trách nhiệm và chung sức của CHS HD khóa 71-78 đáng quý biết bao.
Tôi về kịp để tham dự buổi tập luyện cuối cùng trong ngày họp mặt và chứng kiến tận mắt những bạn cùng khóa dù đã gần 60 tuổi mà vẫn phong độ, dí dỡm khi đứng trên sân khấu trình diển như ngày nào ở tuổi 18, có bạn thì chạy tới chạy lui lo lắng từng chi tiết nhỏ nhặt cho buổi họp mặt vào buổi chiều. Điều nầy đã làm cho tôi rất xúc động.
Chương trình thi hoa hậu áo dài và cặp đôi hoàn hảo diển ra rất sôi động, có nhiều bạn nữ trước đó mắc cở không chịu tham gia nhưng khi thấy các bạn lên sàn biểu diển “ môt cách nghiệp dư” thì không mời cũng đi lên. Buồn cười nhứt cho Hoa Hậu áo dài vì khi vừa được xướng danh thì lại bị một bạn khác chạy vụt lên tranh giải, vì bạn nầy có lẻ mải vui hàn huyên với các bạn nên quên lên sân khấu biểu diển. Ban tổ chức đã giải quyết sự cố rất nhạy bén bằng cách cho thêm giải hoa hậu liền lúc ấy
Cặp đôi hoàn hảo hay cặp ghép cũng làm cho không khí rất là sôi động, nhứt là trong số các cặp đôi của các trò cũng có cặp đôi của thầy cô tham gia.
Thầy Nguyễn Ngọc Điệp dù đã 70 tuổi vẫn góp tiếng hát “vượt thời gian” của mình để
gíup vui với bản nhạc Phượng Hồng mà tôi từng được nghe thầy hát khi còn học ở mái trường Hoàng Diệu.
Lời tuyên bố của Thầy Mai Thành Lân sẽ tham dự với chúng tôi trong các cuộc họp mặt trong tương lai là niềm khích lệ rất lớn trong lòng chúng tôi.
Các trò và thầy cô tay tay bắt mặt mừng ai nâý đều hân hoan xúc động, chúng tôi cùng các bạn cụng ly với 1,2,3 “dô’ vô cùng náo nhiệt.
Tôi đã gặp lại các bạn cùng khóa có bạn vẫn không thay đổi nhiều, có bạn thật sự quá thay đổi. Nhưng tất cả hình như đang ở cái tuổi 18 năm nào. Dù chỉ có hơn 70 bạn trong số gần 300 của khóa chúng tôi về tham dự, nhưng tỷ lệ đó cũng rất lớn sau 40 năm chúng tôi từ giả trường xưa, có nhiều bạn đã ra đi mãi mãi và có bạn trôi dạt nơi xứ người. Dù sau 40 năm tuổi đời đã chồng chất, có bạn đã lên chức nội ngoại nhưng hôm đó chúng tôi đã thật sự trở về cái tuôỉ 18 ngày nào. Chúng tôi đùa giởn với nhau với nét mặt hân hoan rạng rở. Thầy cô về dự dù tuổi đời gần 70 nhưng vẫn nhớ tên từng học trò sau 40 năm không gặp.
Trong số chúng tôi có bạn thành đạt trong nhiều lảnh vực khác nhau và có bạn chỉ ở nhà tề gia nội trợ, nhưng ngày hôm ấy chúng tôi chỉ là những cô cậu học trò 18 tuổi hồn nhiên đùa giởn vô tư và trong lòng chúng tôi hình như ai cũng ước mong thời gian hảy ngừng lại tại đó.
Sự thành công của buổi họp mặt đã chứng minh cho câu ca dao “ 1 cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại thành hòn núi cao”. Ở đây không chỉ có ba bàn tay mà là rất nhiêù bàn tay, từ sự đóng góp tài chánh của các bạn đến tham dự và không tham dự, có bạn không về được dù ở nước ngoài cũng tiếp sức vào. Cùng sự đóng góp nhiệt tình công sức và ý kiến của các bạn trong và ngòai ban tổ chức. Mọi người ai cũng vì một mục đích “ buổi họp mặt phải thành công”.
VÀ BUổI HọP MặT ĐÃ THÀNH CÔNG TốT ĐẹP.
Hai tuần trôi qua, tôi đã bay về Úc và trở lại với công việc hằng ngày nhưng tôi thấy hình như trong lòng tôi vẫn còn lưu lại nơi đó và mong ước sau nầy khóa chúng ta còn có nhiều dịp được tề tưụ vui vầy như thế nửa.
Rất cám ơn các bạn đã cho tôi một buổi họp mặt vui vẽ tràn đầy, với niềm cảm kích về với sự đóng góp tạo dựng cho buổi họp mặt thành công của các bạn, xin gửi lời cám ơn chân thành đến các bạn Nguyễn Hồng Chiêu, Mã Thành Tân, Trần Đông Nhựt, Lâm Hoàng Phượng, Tô Quốc Huy, Châu Bá Phuớc, Nguyễn Thu Quyên, Triệu Nga, Ngô Mai, Vương Tuyết Mai, Vương Mỹ Lệ, Nguyễn T Thanh Tuyền, Lâm Thành Bửu, Lý Nguyệt Mai và nhiều bạn khác (xin lổi vì tôi quên tên), nếu không có các bạn chung sức với nhau thì chúng ta đã không có được ngày vui như thế.
Hy vọng sau khi đọc được bài viết nầy trong tương lai dù các bạn ở nơi đâu, xa xôi cách trở thế nào cũng cố gắng thu xếp về tham dự họp mặt và xin ban tổ chức thông báo sớm hơn để cho các bạn ở xa thu xếp được thời gian.
Cám ơn các bạn đã đọc bài viết nầy.
Trịnh Ngọc Thủy
12D4