TRĂNG VỠ
Đêm buông lơi nghe tiếng hò đưa xa
Lòng chợt buồn trăng vàng lên mái lá
Sao mắt em ưu sầu... anh thấy lạ
Đã bao mùa thương nhớ bản tình ca…
Mây bay xa xa cuốn vào lòng anh
Từng sợi vàng rơi xuống trên mái tranh
Hai đứa vui chưa tròn niềm tâm sự
Mà sao buồn len lén đến chi nhanh…
Bến nước gốc đa con đò không hướng
Neo gốc bần trăng trắng nhuộm màn sương
Vai kề vai đêm nay buồn biết mấy
Mai xa người có còn nhớ còn thương…
Lục bình trôi con nước đợi mùa lên
Trăng giao mùa nghiêng ánh sáng chênh vênh
Em qua cầu… riêng mình anh ngóng đợi
Chở ai về thầm thì chỉ gọi tên…
Hàng lau buồn xôn xao vùng khua động
Trăng vỡ rồi rơi rụng ướm mặt sông
Chèo đò ra anh vớt vầng trăng ấy
Sao nghe lòng lịm chết một vừng không…
Liverpool / 15.9.2015
Song Như