Đôi Mắt
Đôi mắt ấy của nàng long lanh ngọc
Sắc tày gươm lấp lánh tựa kim cương
Từng cái ngó là vầng trăng quên mọc
Ta lạc thần giữa tinh tú muôn phương
Đôi mắt ấy đưa ta vào mê ảo
Mỗi đêm về rạo rực khối tình điên
Tìm cõi mộng lánh trần gian huyên náo
Rồi đắm mình trong bể ái oan khiên
Nàng đâu hỡi nàng ở đâu nàng hỡi
Mà mắt nàng cứ hiển hiện trong tim
Trông bóng Nguyệt tâm can cùng nhức nhối
Mớ hỗn mang vùng lên vũ trụ chìm
Từ thuở mắt đưa ta vào cõi chết
Bật quan tài cố tìm chút hương xưa
Trời vũ lượng sức vẫy vùng cạn kiệt
Tiếng thét nào chấn động cả đêm mưa
Trần Thiên Lang
Mỗi đêm về rạo rực khối tình điên
Tìm cõi mộng lánh trần gian huyên náo
Rồi đắm mình trong bể ái oan khiên
Nàng đâu hỡi nàng ở đâu nàng hỡi
Mà mắt nàng cứ hiển hiện trong tim
Trông bóng Nguyệt tâm can cùng nhức nhối
Mớ hỗn mang vùng lên vũ trụ chìm
Từ thuở mắt đưa ta vào cõi chết
Bật quan tài cố tìm chút hương xưa
Trời vũ lượng sức vẫy vùng cạn kiệt
Tiếng thét nào chấn động cả đêm mưa
Trần Thiên Lang