LỆ MA
Vẳng tiếng u buồn dưới bóng cây
Canh thâu thổn thức khóc trăng gầy
Nghe trong lối gió niềm cô quạnh
Mời mọc người tình cạn chén say
Vẫn nhớ giọt sầu buổi tiễn đưa
Trong lần gặp cuối độ thu mưa
Rồi em khuất nẻo đường âm cảnh
Từ đó buồn thương nói chẳng vừa
Thoáng chốc mười năm sầu tử biệt
Mà mồ xa vạn dặm quan san
Thâm tâm nhất dạ không nguôi tiếc
Vẫn nén hương lòng ngút khói nhang
Đã chẳng nên duyên chẳng nợ nần
Xin đừng tìm nữa hỡi giai nhân
Tình xưa hãy để vào quên lãng
Dẫu có ngậm ngùi mộng ái ân
Cuối xóm nghe vang mấy tiếng gà
Hồn em vụt mất nẻo trời xa
Long lanh ngọn cỏ vừa lay nhẹ
Đọng lại sương lòng giọt lệ ma
Trần Thiên Lang
Trong lần gặp cuối độ thu mưa
Rồi em khuất nẻo đường âm cảnh
Từ đó buồn thương nói chẳng vừa
Thoáng chốc mười năm sầu tử biệt
Mà mồ xa vạn dặm quan san
Thâm tâm nhất dạ không nguôi tiếc
Vẫn nén hương lòng ngút khói nhang
Đã chẳng nên duyên chẳng nợ nần
Xin đừng tìm nữa hỡi giai nhân
Tình xưa hãy để vào quên lãng
Dẫu có ngậm ngùi mộng ái ân
Cuối xóm nghe vang mấy tiếng gà
Hồn em vụt mất nẻo trời xa
Long lanh ngọn cỏ vừa lay nhẹ
Đọng lại sương lòng giọt lệ ma
Trần Thiên Lang