Sunday, January 25, 2015

MÓN QUÀ CỦA MẸ ( Phan Hoà )





MÓN QUÀ CỦA MẸ

Mẹ sinh ra anh là để tặng cho em
Bao công sức chưa một lần mặc cả
Khi nhận được món quà vô giá
Xin em đừng để Mẹ mất niềm tin.


Mẹ và em - bên hiếu bên tình
Hai bên ấy, với anh đều rất quý
Em cũng thế, đã chọn anh làm tri kỷ
Thì Mẹ của anh chính là Mẹ của em.


Nếu một ngày Mẹ phải ra đi
Dẫu còn có em, anh vẫn thành côi cút
Hoặc một ngày hai ta không hạnh phúc
Anh chợt thấy mình góa bụa, cô đơn.


Nếu đôi khi Mẹ bỗng giận hờn
Em hãy nhớ là do mình phạm lỗi
Không có lửa thì làm sao có khói
Có người Mẹ nào mong bắt tội con đâu…?


Đừng bao giờ tủi phận làm dâu
Nó sẽ biến em thành người tự kỷ
Hãy cởi mở những điều hoan hỷ
Để ta cùng giải quyết mọi nguồn cơn.


Anh chưa bao giờ so sánh ai hơn
Bởi cả hai, với anh đều không thế thiếu
Nhưng có một điều mong em hãy hiểu
Anh là món quà mà Mẹ tặng riêng em…


PHAN HOÀ