MƯỢN RƯỢU LÀM THƠ
Cạn tình, cạn nghĩa, cạn ly
Người vui duyên mới có gì lạ đâu!
Một mình uống rượu đêm thâu
Muốn quên, quên hết u sầu tình ta
Trăng vàng cũng đã say ngà
Chỉ mình ta tỉnh, xót xa cuộc đời
Thôi thời, thôi thế thời thôi
Tình yêu không thể buông lời dèm pha
Chúc người hạnh phúc khi xa
Đời ta cô lẻ, biết là về đâu...
Về đâu đây chén u sầu
Về đâu đây một nỗi đau vô tình
Cớ sao duyên kiếp đôi mình
Chẳng nên tri kỷ, chẳng tình muội huynh
Thôi thì cắt đứt cuộc tình
Cạn ly thôi hết ân tình trao nhau
Chia ly cho thấm nỗi đau
Làm thơ cho nỗi u sầu bay đi...
SƯU TẦM
2. MƯỢN RƯỢU LÀM THƠ
Hôm nay nâng chén rượu nồng
Mừng em sắp sửa lấy chồng nơi xa
Trăm năm trong cõi người ta
Dễ ai yêu cũng thành ra vợ chồng
Thế ư? Đứt đoạn tơ lòng
Thế ư? Chín nhớ mười mong nỗi gì!
Uống đi... em uống nữa đi
Cho say lòng ấy... sầu bi lòng này
Hôm nay rót chén rượu đầy
Mỗi người một nửa... lần này... rồi thôi
Em đi dệt mộng xa xôi
Bỏ anh với rượu anh ngồi uống khan
SƯU TẦM
3. MƯỢN RƯỢU LÀM THƠ
Thiên thu rượu họa cùng thơ
Uống vào lúc tỉnh lúc mơ quên đời
Phen này ta uống tơi bời
Để cho quên hết cuộc đời đắng cay
Trong men rượu bốc nồng say
Đất trời chao đảo đắng cay lòng người
Nỗi đau bỗng hóa tiếng cười
Nhờ men rượu ấy người người quên đau
SƯU TẦM
4. MƯỢN RƯỢU LÀM THƠ
Dứt hết chén này tàn năm canh
Tôi với em, mỗi người một ngã
Tình đôi ta, chẳng còn gì cả
Sao lệ này vẫn đẫm bờ mi...
Tôi chẳng muốn uống rượu chia ly
Bởi trong rượu chỉ toàn cay đắng
Nhìn em đi lòng tôi chết lặng
Thôi đừng quen nhau tự thuở đầu...
SƯU TẦM