NHỮNG NGÀY ĐÔNG
Ở ALFRED HOSPITAL
1.Nỗi đau thời chiến
Chiến tranh đã qua lâu rồi,
Nỗi đau còn đó trong tôi chưa tàn...
Năm năm lội suối băng ngàn,
Sáu năm tù rạc võ-vàng tuổi hoa!
Nửa đời biệt xứ phương xa,
Đêm nằm nghe tiếng thở ra mỏi-mòn...
Ta ơi, hãy cố sống còn,
Một mai tìm hướng nước non mà về!
Nợ trai dang-dở ê-chề,
Dẫu sao cũng đã sơn-khê miệt-mài..
Rừng xưa giẫm nát dấu giày,
Đêm-đêm nghe tiếng đạn bay trên đầu....
Trải bao nắng dãi, mưa dầu,
Đâu cần phải Tổ-quốc nào ghi ơn?
Đã qua mấy chục năm hơn,
Nỗi đau thời chiến vẫn còn trong tôi!
Nỗi đau còn đó trong tôi chưa tàn...
Năm năm lội suối băng ngàn,
Sáu năm tù rạc võ-vàng tuổi hoa!
Nửa đời biệt xứ phương xa,
Đêm nằm nghe tiếng thở ra mỏi-mòn...
Ta ơi, hãy cố sống còn,
Một mai tìm hướng nước non mà về!
Nợ trai dang-dở ê-chề,
Dẫu sao cũng đã sơn-khê miệt-mài..
Rừng xưa giẫm nát dấu giày,
Đêm-đêm nghe tiếng đạn bay trên đầu....
Trải bao nắng dãi, mưa dầu,
Đâu cần phải Tổ-quốc nào ghi ơn?
Đã qua mấy chục năm hơn,
Nỗi đau thời chiến vẫn còn trong tôi!
2.Khi tỉnh dậy trong phòng hồi-sinh
Bỗng dưng nước mắt chảy tràn,
Nhìn ra bốn phía thấy toàn người dưng!
Nghe lòng chợt buồn vô chừng,
Vẫn tôi cô-quạnh trong từng nỗi đau ...
Có vài vệt máu khô mau,
Bám quanh da thịt ngã màu nâu đen..
Nhìn ra bốn phía thấy toàn người dưng!
Nghe lòng chợt buồn vô chừng,
Vẫn tôi cô-quạnh trong từng nỗi đau ...
Có vài vệt máu khô mau,
Bám quanh da thịt ngã màu nâu đen..
3.Cực-hình hậu giải-phẫu
Nằm ngửa, rồi lại trở nghiêng,
Kiểu nào cũng chỉ đau điên cả người...
Thuốc mê chưa dã - hẳn rồi,
Nên lại bí tiểu, tức dồi bàng-quang!
Bí luôn đại tiện, râm-ran..
Không dám ăn uống sợ càng đau thêm??
Mắt mở chòng-chọc thâu đêm,
Thấy đời sao lại chênh-vênh thế này?
Bốn bên người ta ngủ say,
Riêng mình quằn-quại chờ ngày qua mau...
Kiểu nào cũng chỉ đau điên cả người...
Thuốc mê chưa dã - hẳn rồi,
Nên lại bí tiểu, tức dồi bàng-quang!
Bí luôn đại tiện, râm-ran..
Không dám ăn uống sợ càng đau thêm??
Mắt mở chòng-chọc thâu đêm,
Thấy đời sao lại chênh-vênh thế này?
Bốn bên người ta ngủ say,
Riêng mình quằn-quại chờ ngày qua mau...
Nguyễn Tư