VẪN MÃI BÊN NHAU
Bước vào Trung Học ở tuổi mười một
Lòng xôn xao khi mặc chiếc áo dài
Sách vở, bạn bè đùa vui tháng ngày
Nhớ mãi trong tôi một thời cắp sách
Thầy Sanh đảm trách dạy môn Anh Văn
Dáng người nhỏ, gầy, tiếng nói ngoài miền
Chị Hà Ái Loan hoa khôi nổi tiếng
Ngoài lớp học thấp thoáng bóng giai nhân
Chị mặc áo tơ, tóc cài nơ tím
Các cô học trò phá phách, tụm năm ...
Nghe đồn hình như đã lọt mắt "Sanh "
Cả đám nhỏ to cười nói đắt chí ...
Thời gian hơn bốn mươi năm bể dâu
Không biết cuộc tình ấy đã về đâu?
Nhân đêm hội ngộ ... thấu hiểu .. lòng đau
Thầy cùng cô đã đáy huyệt mồ sâu
Một thuở yêu đương sẽ là mãi mãi
Vẫn bên nhau, dù sóng gió muôn trùng
Biển! Sao nở vùi dập đôi uyên ương
Để nơi đảo hoang giờ hai nấm mộ!
Gởi một nén hương đến nơi quạnh quẻ
Tưởng niệm Thầy Sanh cùng chị Ái Loan
Yêu nhau, chết bên nhau, vẹn tình ân
Theo tôi : "niềm hạnh phúc nhất nhân gian"
Tránh cảnh người khóc vợ, kẻ khóc chồng
Biệt ly là nỗi đớn đau tột cùng
Dày xéo tận tâm cang thật não nùng
Dần như tan, như biến, rồi lịm tắt...
( Tưởng Niệm Thầy Sanh và Chị Ái Loan )
Kim Chi
THƯƠNG CÔ BẠN HỌC
Sóng biển vô tình cay nghiệt
Cuốn trôi bao hy vọng
Khi đã được đến bến bờ
Nào ngờ tai ương ập đến
Thương thay một mối tình
Đã trôi theo dòng nước biển
Mặn và chua chát quá người ơi!
Thiên thu và vĩnh cửu
Thân gửi lại đảo hoang
Mồ hoang nơi xứ lạ
Mỗi năm chỉ một lần
Phái đoàn Liên Hiệp Quốc
Đến viếng các thuyền nhân
Đã ra đi và mãi mãi!!!
Sally Huỳnh (HD NK 67-74 )
18.08.2014
TIẾC THƯƠNG THẦY
Bắt chước ai, tôi nặn mấy vần
Khóc thương Thầy cũ dạy Anh Văn
Cũng vì nghịch cảnh, rời quê Mẹ,
Lại gặp éo le, tấp đảo hoang!
Bảy tám thầy trò cùng vượt biên.
Dọc đường Thoại bị cướp liên miên.
Đến khi chúng biết tàu quen lạ,
Giáp mặt bỏ đi, mới hết phiền.
Giáp mặt bỏ đi, khỏi lụy phiền.
Bảy ngày trên biển, lại bình yên.
Đến ngày "kỷ niệm ba năm trọn"
Đất Mã, ngày đầu Thoại đặt chân!
Đến Mã, nhớ về chùa Phước Nghiêm.
Liên quan, Sư bảo... "hạn tam niên".
Lúc ấy, lại chê Sư nói phét.
Làm sao "gián đoạn" chỉ ba năm!
"Học hành gián đoạn ba năm tròn.
Sau đó, học, không, tùy ở con."
Lúc mới nghe qua, tâm bất phục!
Năm sau, nếu trượt... chẳng là xong!?
Tú tài, thi trượt, chẳng là xong!?
Đi lính... về trường... chuyện khó trông!
Mấy ai hiểu thấu lời vi diệu!
Nghĩ đến, tôi đây mãi thẹn lòng!
Nhắc chuyện bâng quơ để tưởng Thầy!
Kém may đã chẳng tới Trời Tây!
Thanh Minh phương ấy ai thăm viếng?
Ôi, xót lòng đây, nghĩ đến Thầy!
Nghĩ đến "hai mồ" ở Mã Lai!
Phải chăng định mệnh đã an bày?
Khéo đưa Thầy-Chị về bồng đảo
Lánh chuyện trần gian, lắm đọa đày!?!
Cũng bởi trần gian lắm đọa đày,
Nguyện vong Thầy-Chị thảnh thơi bay,
Về nơi Tiên cảnh khi rời "kén"
Quên chuyện trên đường đến Mã Lai.
Thụy Hoài Như ( HD NK68-75 )
18.08.2014
HAI MỘ BIA CỦA THẦY TRẦN KIỀU SANH VÀ CHỊ HÀ ÁI LOAN
TẠI NGHĨA TRANG PHÚC KIẾN - TERENGGANU - MÃ LAI