Em không về mình anh ở lại đây
Tết này nhà vắng bàn tay phụ nữ
Một mình anh có gì lo thiếu đủ
Bánh trái làm chi cho mệt em hè!
Bia bọt có tiền mua chỉ vài ve
Khi bất chợt buồn thì đem ra uống
Với lạc rang như vậy là quá sướng
Nhâm nhi rồi miên man nhớ tới em
Mấy hôm rồi cứ nghĩ em sẽ lên
Phố núi tiết giao thời này lạ lắm
Chiều xuống buồn tênh gió hiu hiu lạnh
Sương bềnh bồng trắng một góc đồi xa
Không có em về râu tóc bạc thêm ra
Nỗi nhớ trắng qua đêm dài thức trắng
Căn nhà rộng thênh thang nên vắng lặng
Con thằn lằn chặc lưỡi trách Trời ơi!
Chỉ một mình anh nên ít nói cười
Đi ra đi vào, đứng lên ngồi xuống
Bữa cơm không chờ ai ăn cũng muộn
Cá thịt nêm rồi sao lại cứ nhạt phèo
Con mèo hoang lạc đâu tới “meo meo”
Mắt tròn xoe như hòn bi xanh biếc
Nhìn anh chăm chăm hình như nó biết
Lòng anh đây đang buồn nhớ về ai?
Thôi thì anh đây đã định sớm mai
Về biển xem em ốm đau gì vậy?
Nơi xa này lòng anh như lửa cháy
Trái tim yêu mãi hoài nhớ về em…
LÃNG DU