Wednesday, July 24, 2013

RỪNG NGẬP MẶN

 RỪNG NGẬP MẶN

Em bước qua chân trần mùa nước mặn
Hàng cây nghiêng lá gió bỗng rộn ràng
Mây rót xuống lòng trôi ngày vô tận
Con đường xa cây lấp xấp mơ màng.
*
Chong mắt ngó mù sương rơi tăm ắp
Em qua đây hong chút nắng lụa hồng
Cho ta  thấy máu tim mình vẫn đập
Nhịp hoang đường trời đất thuở trống không.

*
Em ngồi đó bàn tay mềm như tóc
Bình minh lên thảng thốt đất tình yêu
Môi có nhạt, cũng dày ơn mưa móc
Lòng ta hề! rừng đước vẫn hoang liêu.
*
Khi bước xuống quanh ta rừng ngập mặn
Chiếc xuồng nan thất thập cổ lai hy
Đâu biết được chiều nay chiều sẽ khẳm
Nhằm nhò gì, trời đất vốn từ bi.

Lý Thừa Nghiệp