Sunday, February 19, 2012

NGÀN TRÙNG ƠN MẸ...


    
Ngàn trùng ơn Mẹ... Mẹ ơi,
Mẹ, đã mang con theo trong chuyến xe đời
Mẹ, đã cho con trời hạnh phúc
Từ khi con đỏ hỏn đến nên người!...
     Thương Mẹ làm sao... hỡi Mẹ ơi,
     Mỗi bận xe nghiêng, bến chuyển dời
     Gồng con... nặng gánh ... bờ vai nhỏ...
     Tha hương từng bước... bước, mĩm cười...
     Thương Mẹ vô vàn ... hỡi Mẹ ơi,
     Những lúc cuồng phong trước bão đời
     Mẹ vẫn kiên gan... vui chấp nhận
      Nuôi con khôn lớn, dạy nên người ...
Giờ đây, con muốn nói...
Con chào đời, ơn quê hương đất Việt,
Con lớn khôn, công văn hóa trời Âu...
Lắm trái ngang, lắm dãi dầu
Xứ người, nghĩa Mẹ ... càng sâu ân tình!
Mẹ không mong ... con ngậm vành kết cỏ
Mẹ chẳng chờ... nuôi trẻ để hộ thân
Hy sinh, dạy bảo tận tình,
Nhìn con hạnh phúc là lòng Mẹ vui ...
Cho con mạn phép đôi lời,
Tri ân, cảm  tạ suốt đời... Mẹ ơi !
Ví dù Mẹ, không cưu mang con chín tháng
Nhưng với con, ơn Mẹ thật ngàn trùng
Mặc người bảo... sinh, dưỡng đạo đồng
Riêng con,công dưỡng... biển đông chưa bằng!..
      Nhẹ tay bút... con vẽ bức tranh hồng
      Chuyến xe đời Mẹ, hành trinh tha hương...
      Hành trang của Mẹ... thật giản đơn,
      Niềm vui cuộc sống, bình an tâm hồn
      Chan hòa nhạc khúc yêu thương
      Kín pphong tình Mẹ... công ơn ngàn trùng!...       (Phỏng dịch ý thư của Tô Trần M.N)