Friday, September 4, 2015

TÓC MƠ ( Phan Trường Ân )




TÓC MƠ

Này người từ nẻo khói sương
Ta đi trăm hướng mà thương nhớ hoài
Quẩn quanh hai vạt áo dài
Cuốn ta về lại một thời lãng du



Biết rằng đời vốn phù du
Sao ta hoài nỗi thiên thu nhớ người


Bâng khuâng nhớ ... một nụ cười
Trăm bài thơ chẳng đủ lời...yêu em
Nhớ gì một mái tóc mềm
Mà trăm ngàn sợi trói tim … suốt đời!


Giở trang kinh, chẳng thấy lời
Chỉ là sợi tóc một trời nhớ thương!


PHAN TRƯỜNG ÂN