Nghệ thuật "cua gái", “tề gia” của ông lão 36 con, 12 vợ
Con trai trưởng của ông Chu: “Anh em chúng tôi rất đoàn kết và không hề trách cha”
Một bà vợ tiết lộ, bí quyết "cua gái" của ông lão là một nải chuối thật đẹp, và câu chuyện mùi mẫn về cuộc đời "góa bụa" của mình.
Câu
chuyện xử lý ông lão đa thê này như thế nào, có lẽ không còn xét đến
nữa, vì ông đã “khuất núi” cách đây chín năm. May mắn cho ông là khi mất
đi, các bà vợ vẫn thuận hòa, và đàn con 36 người thậm chí còn đoàn kết
hơn nữa.
Ông
Trần Viết Chu (trước đây sống ở thôn Cầu Nhi, xã Hải Chánh, huyện Hải
Lăng, tỉnh Quảng Trị) đã qua đời cách đây 9 năm, thọ 77 tuổi. Hơn 12 vợ
và 36 đứa con, lạ là ông Chu vẫn có thể “tề gia”, giữ gìn cuộc sống êm
ấm “trên bảo dưới nghe” một cách ngoạn mục. Mới tháng 3/2014, có một
người đàn bà 40 tuổi (còn nhỏ tuổi hơn cả cháu đích tôn của ông) dắt
thêm một cậu con trai 16 tuổi về nhận ông Chu là chồng và cha đẻ.
Người đàn ông nhiều vợ bậc nhất miền Trung
Ông Chu
(1927 - 2005) sinh ra trong gia đình 5 anh chị em, quê ở làng Siêu
Quần, xã Phong Bình, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Đến năm
1965, ông đi làm và định cư luôn ở xã Hải Chánh. Ông làm thợ nề, làm
“cai” rồi lên chủ thầu xây dựng.
Thời
trẻ, ông to con, đẹp trai, khỏe mạnh, gương mặt chữ điền, cằm vuông,
răng rất trắng đều và đặc biệt ăn nói hết sức có duyên. Những lúc rảnh
rỗi, đi chơi đâu ông cũng áo quần chỉnh tề, rồi vẩy thêm nước hoa thơm
phức, nụ cười luôn nở trên môi. Lúc đã ngoài 60 tuổi, ông mua được chiếc
xe máy hiệu Ba Bét Ta nên càng thường xuyên đi “cua” gái ở các vùng
khác nhiều hơn, vẫn bỏ áo vào quần, mũ phớt, trông “phong độ” trẻ trung.
Bản thân không uống rượu, không cờ bạc, thường xuyên luyện tập thể dục
thể thao, chỉ uống nước đun sôi để nguội. Trong trí nhớ những bà vợ và
đàn con, ông Chu ăn rất khỏe, mỗi bữa gần hai lon gạo.
Năm 17
tuổi, ông đem lòng yêu thương một cô gái láng giềng rất xinh đẹp. Hai
người đã đến với nhau và sinh được một người con gái, suốt ngày đôi vợ
chồng trẻ này chỉ biết làm lụng và vun vén cho hạnh phúc của gia đình
mình. Do đó, ruộng đồng rộng mênh mông, trâu bò, lợn gà rất nhiều. Nhưng
niềm vui “ngắn chẳng tày gang” thì bà qua đời vì lâm bệnh hiểm nghèo.
Khi người vợ đầu khuất núi, ông phải "gà trống nuôi con". Nên ông quyết
định “đi thêm bước nữa” và người vợ thứ hai sinh cho ông đến 9 người
con.
Bia đá tuy là to nhất nhưng ghi không thể hết tên vợ và các con ông Chu |
Sau đó,
ông tiếp tục mang thêm vợ về nhà đồng thời cũng có một số bà ở ngoài.
Ông Chu là một người rất nam tính, tính tình lại hết sức đa cảm, thương
người, bởi thực tế phần lớn vợ của ông Chu đều nằm trong diện "cụt đọt"
(chết chồng, chồng bỏ). Tuy vậy vẫn có trường hợp đang có chồng nhưng đi
làm thuê cho ông, cảm mến tình cảm về bỏ chồng theo ông luôn.
Theo
ông Trần Đính (64 tuổi) con trai trưởng của ông Chu: “Trước lúc cha tôi
qua đời, ông có để lại 1 cuốn nhật ký ghi lại tên tuổi, địa chỉ những
người vợ của mình, đồng thời có viết khả nghi có con trong thời gian vào
năm nào. Lúc đó, tôi mới biết và liệt kê được 11 bà gồm năm vợ ở Hải
Chánh, một vợ ở Kim Long, một vợ ở Đà Nẵng, một vợ ở Lâm Đồng, một vợ ở
Nghệ An, một vợ ở Đông Hà và một vợ đã sang Thái. Nhưng theo tôi đây vẫn
là số liệu chưa đầy đủ, vì cha tôi vẫn còn con rơi, con rớt ở ngoài
chưa về nhận cha hết mà thôi. Có ai tới thì anh em chúng tôi sẵn sàng
vui vẻ, đón tiếp và chấp nhận hết”
Các bà
vợ đẻ tới tấp, liên tục, thậm chí có lần hai bà đẻ cùng một ngày. Hầu
như tháng nào ông Chu cũng có bà vợ mang thai, nếu tính trong gia phả
thì ông đã có 36 người con tất cả, các con ông đã đều đi làm và rào rào
lấy vợ, cưới chồng. Cháu nội ngoại của ông thì cũng đã hơn 173 đứa. Ông
nhiều vợ nhưng trong các con ông chỉ có một anh con của bà vợ ba, có 3
vợ mà thôi, còn các người khác đều chung thủy 1 vợ, 1 chồng. Xa hơn, có
đứa cháu gọi ông Chu bằng chú ruột thì cũng có tới 5 vợ.
Tuyệt chiêu tán gái
Ông
cưới vợ về, bước đầu tiên là ông có trách nhiệm dựng một túp lều để các
bà ở chăm sóc con cái và thuận tiện cho việc ông “lui tới”. Xóm này đều ở
cạnh nhà của ông, ông mang về được “5 bà”, trước đây đều là nhà lụp
xụp, tạm bợ. Nhưng đến thời điểm này đã khang trang và hoành tráng.
Một cô
giáo mới về hưu là hàng xóm của ông Chu kể rằng: “Ông muốn đưa ai về nhà
để làm vợ thì đều phải thông qua bà vợ thứ hai, sau đó những người đàn
bà này đều đem 1 đòn chả, 1 con gà trống, 1 gói trà đến để xin phép với
bà về sống chung ở xóm này. Các bà “em” đều nghe răm rắp lời người vợ
lớn này. Mỗi bà một việc, người thì đan lát, người tráng bánh, người
theo ông làm thợ nề, đi củi, buôn ve chai kiếm sống và cũng tự nuôi con
của mình.
Có một
điểm hay nữa ở xóm này tình hình an ninh trật tự hết sức được đảm bảo,
không hề có gây gổ, đánh đập, cãi vã hay to tiếng giữa các bà với nhau.
Trước đây anh em cùng cha khác mẹ do đang còn nhỏ nên thi thoảng cũng to
tiếng nhưng có ông Chu xuất hiện thì đều im phăng phắc”.
Có thời
gian xóm này do ông Chu giữ chức “xóm trưởng” luôn, ông điều hành mọi
hoạt động và đặt ra quy định như bà vợ đến sau phải chấp hành bà vợ
trước, ông có quyền quyết định mọi hoạt động trong xóm. Mỗi bà phải tự
làm lấy mà ăn rồi nuôi con, không được ai xin ai và cũng không vòi tiền
bạc ông trưởng xóm Chu. Tiền bạc do ông trưởng xóm làm ra là để nuôi bản
thân ông, số còn lại để dành giúp đỡ các gia đình có hoạn nạn, bất
trắc. Tất cả các gia đình phải có nghĩa vụ đóng góp vào quỹ tiết kiệm
chung của xóm. Quỹ này do ông trưởng xóm giữ. Các bà vợ có thể “cấm cửa”
ông nếu ông không công bằng từ tiền bạc đến chuyện phòng the.
Lăng của người đàn ông có tới “một tá” bà vợ |
Bà Thu,
một người vợ của ông tiết lộ “bài” chinh phục phụ nữ của chồng mình như
sau: “Chồng tôi làm nghề xây dựng thường là đi xây nhà nên nay đây mai
đó, chủ nhà có thể không có chồng hay những phụ thợ nề giúp việc cho ông
là phái nữ. Nếu ông đã có đối tượng cần chinh phục thì lúc nhà sắp làm
xong, ông đi mua một nải chuối thật đẹp và xin với chủ nhà:
“Mải mê
đi làm ăn lâu ngày, bây giờ mới chợt nhớ hôm nay là ngày giỗ của người
vợ đã quá cố của tôi. Có nải chuối, bánh trái và thẻ nhang, xin phép chủ
nhà được thắp nhang ngoài trời, tưởng nhớ đến người vợ đã khuất trước
đây”. Ông đã đánh trúng được vào tâm lý của người phụ nữ, một phần như
ông muốn nói mình đã mất vợ và đang cô đơn, phần khác ông vẫn quan tâm
đến người vợ kia nên cũng sẽ quan tâm đến những bà này trong tương
lai”.
Bà vợ
này kể tiếp: “Cúng bái xong ông tiếp tiếp tục tâm sự về sự vất vả, cô
đơn và muốn “đối tượng” sẽ làm vợ của mình, ông cũng hứa hẹn rất điều
hay với cái miệng “dẻo như kẹo kéo”, thế là cá cắn câu luôn. Bản thân
tôi cũng không phải là ngoại lệ. Khi đã chiếm được trái tim của họ thì
ông đều muốn những người này về ở xóm của ông, để ông dễ bề chăm lo, qua
lại.
Trước
đây cũng từng có thêm 2 bà về ở xóm này nhưng sau đó theo con đi ở nơi
khác nên phải xa xóm. Hiện trong xóm có 5 nóc nhà là vợ của ông sinh
sống, trong đó có 2 bà đã theo ông về với tổ tiên. Tôi nhớ thi thoảng
chúng tôi có ghen nhau, nhưng chị cả thường nói “nếu mà ghen thì chị đã
không chấp nhận mấy đứa em về, nên các em cố mà sống với nhau” thế là
mọi chuyện cứ êm đềm trôi”.
May mắn vợ hòa thuận, con đoàn kết
Ngày
đám tang của ông, vất vả nhất là “thầy cúng” khi phải đọc tên tất cả vợ
rồi con và các cháu của ông Chu. Con trai trưởng của ông không thể biết
hết tên các em dâu, em rể và các cháu nên tên tuổi lại được bổ sung, cập
nhật liên tục. Đến khi tính tiền, bình thường mỗi đám tang, tiền cúng
2, 6 triệu nhưng đám của ông phải trả đến 3,1 triệu vì… đọc nhiều.
Rồi lúc
xây lăng cho ông, việc ghi tên vào bia của vợ và con cũng gặp rất nhiều
rắc rối. Tuy cái bia của ông được đặt ở tận TP Huế, to nhất nhưng cũng
không thể ghi hết tên con nên anh em mới bàn nhau chỉ có những ai về bịt
tang và lo cho đám mới được ghi tên vào bia, sau này nếu có điều kiện
thì bổ sung sau. Trong bia chỉ ghi được 6 vợ, 12 người con trai và 9
người con gái.
Những
người con của ông hầu hết đều chưa học xong cấp 1 và những đứa con trai
thì theo nghề cha đi làm thợ xây. Tuy trình độ thấp nhưng bây giờ rất
nhiều người đã tương đối khá giả và những người con tiếp tục “tăng” lên.
Cách đây 2 năm, có 2 chị em gái hiện đang ở Đak Nông về tìm cha, rồi
cuối tháng 3 vừa rồi có một phụ nữ gốc ở Kim Long (TP Huế) hiện đang
sinh sống ở TP.HCM dẫn theo một người con trai mới 16 tuổi cũng về đây
nhận là vợ và con của ông, đồng thời cũng xin ra mắt dòng tộc tìm về cội
nguồn của tổ tiên, hiện bà này vẫn ở vậy để nuôi con. Không biết cậu
con trai 16 tuổi này đã phải là con út của ông hay chưa? Mọi người cũng
phải chờ thời gian mới biết được.