Nhớ cafe năm xưa
Đường đời nhiều vạn ngã
Cafe cũng trăm hương
Có khi ngọt ngào đường
Có khi là mặn đắng ....
Ta không ngồi quán vắng
Mà như cõi hư không!
Cafe đậm giọt nồng
Nửa ngọt ngào, nửa đắng
Khói thuốc bay lãng đãng
Nhớ ly cafe ....xưa
Thôi...nhé những cơn mơ
Mùa xuân giờ khép lại
Ta đi, còn ngoảnh lại
Con đường ...thuở rất xưa....
Phan Trường Ân
Về Mộng
Người xưa cỡi hạc đi
rồi
U hương còn đọng hết đời ... của
nhau
Tình xưa soi dấu nghìn
sau
Dậy dàng trong nỗi nhớ
nhau dị thường
Tiếng buồn phủ một trời
sương
Không Kiều, sao khúc đoạn
trường. Trời ơi!
Tưởng còn đâu đó ...
người ngồi
Mà tang thương đã ...nát
đời, biển dâu
Tìm đâu, và gởi về
đâu?
Tiếng thời gian vọng dăm
câu hững hờ...
Dấu hài in nét nguyên
sơ
Nghe trong giấc ngủ còn
ngờ... người xưa!
Phan Trường Ân