KHÚC LUÂN VŨ
Dừng lại luân vũ phù du
Giọt nắng vang,
Ngã nghiêng nhảy nhót trên tàng cây kim vũ
Dừng lại đi
Điệp khúc mê cuồng từ điệu ca rừng rú
Những thây sống ngật ngừ ủ rũ...
Những bọt khói trắng tràn đặc
Những men rượu cay tanh
Sống chết tưng bừng!
Đâu đấy thẩn thờ tiếng khen chê
Dã dượi dấu mặt vào tiếng hắt hơi hiu hắt
Mặt trời không lên luân vũ lẩn lút trong mù mây
Bầu trời dằng dẳng, dây dưa, mây thưa, thưa mưa
Giọt mưa lăn lăn lượn tròn lá mỏng
Nhảy cỡn vụt vù cánh bướm bay bỗng
Dừng lại luân vũ của gió,
Quanh quất rừng phong
Giọt nắng vàng bóng bóng ánh vàng tan
Dịu dàng, dan díu, vòng vòng hoa nắng
Luân vũ điểm khởi, điểm tâm
Vào đời điên đảo không không
Lạc lỏng vòng vo hạnh phúc
Khúc luân vũ vun vút văng đầy ảo dục
Điệu múa quay cuồng phẩn nộ ghét thương
Hoa cúc trắng hoa qùi vang võng nắng mưa rơn rớt
Vời tay vẽ vòng than phận
Trời đất luân vũ dịu dàng
Vạn vật ngỗn ngang!
Hương Chiều ( Tạ Ngọc Mai )