Monday, February 10, 2014

MONG RẰNG ANH CHẲNG BIẾT ( Như Nguyệt )




Em giữ lại cho em
Một góc đời yêu dấu
Em giữ lại cho em
Kỹ niệm ngày mưa ngâu
Có phải là tình đầu
Có phải em lóng ngóng
Nhìn anh, má ửng hồng
*Lâu quá rồi biệt tăm
Anh giờ ra sao nhỉ
Lâu quá rồi phiền lụy
Em gói vào cất đi
Chẳng nên ưu phiền chi
Chẳng nên phân bua nhỉ
Cắt bỏ bao hệ lụy
Quan trọng hóa làm gì?!
*Đọc thơ em có biết
Em viết tặng anh không?
Chắc là không đâu nhỉ
Chắc là không, không đâu!
*Mong là anh không biết
Mong là anh không hay
Chẳng thà anh không biết
Biết rồi vướng sầu cay!


Quách Như Nguyệt